Anh không có thính giác. Cũng không thích gag suy. Nhưng anh biết cách lắng nghe — từng hơi thở, từng khoảng lặng.
Với anh, cảm xúc không ở những gì quá rõ ràng. Nó nằm trong cái nhìn thoáng qua, trong những đoạn trò chuyện ban đêm đầy ẩn ý, trong cách hai người xa lạ dần dần bước vào thế giới...